Đêm nay nghe Thành phố sương của Việt Anh và English tea của Paul McCartney, uống trà hoa sen thơm ngát, thế là tự nhiên mình bị rơi tõm vào nỗi nhớ mông lung ấy.
Ngồi đây.
Nhớ Hà Nội nhớ Đà Lạt, nhớ London, nhớ Sapa, Hà Giang, Mộc Châu... những thành phố/ thị trấn sương đã đi qua và chưa đi qua.
Nhớ những người đã đi qua, đang đi qua và chưa đi qua cuộc đời mình..
Cuộc sống thì ngắn ngủi, ai rồi cũng sẽ phải đi qua, nếu còn ở đây thì hững hờ làm gì?
"Would you care to sit with me
For a cup of English tea
Very twee, very me
Any sunny morning"...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét